Họ và tên: Thân Thị Hồng Nhung Lớp: 11C4 Trường: THPT Đông Triều. MÁI TRƯỜNG TÔI YÊU. "Khi ta ở chỉ là nơi đất ở Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn..." Nhưng có lẽ đối với ngôi trường THPT Đông Triều thì không hẳn là như vậy, "ngôi nhà" ấy đã hóa "tâm hồn" trong tôi ngay cái lúc mà tôi mới chân ướt chân ráo bước qua cánh cổng trường. Chỉ hơn 1 năm học gắn bó với trường thôi, mà sao tôi đã da diết nhớ, nhớ những kỉ niệm vừa qua, nhớ cả những tháng ngày đang và sẽ là kỉ niệm... Tôi nhớ những ngày thu có "tiếng trống trường rộn rã làm tan cái nắng hè, dịu đi những tiếng ve còn vương trên vòm cây xanh lá...”. Có ai đó dã nói “ngày tựu trường là khi mùa hè tan ra và mùa thu ùa đến”. Mùa hè tan ra với những tiếng ve thi thoảng còn vương lại như muốn níu kéo chút thanh sắc của mùa qua, tan ra với những cơn mưa bất chợt trên sân trường và tan ra theo cơn gió heo may dịu dàng trên những vòm lá xanh. Mùa hè khép lại những ngày vui chơi thỏa ...
"Phải những ai đã từng đi qua thương nhớ Mới thấy cô đơn chưa bao giờ là thứ ta muốn chọn lựa..."